All belongs to Mun. Powered by Blogger.

Blog Archive

(Tab Widget 4)

Widget Recent Post No.

Widget Random Post No.

Widget Recent Comment No.

PageNavi Results No.

IMG Scroll Animation (yes/no)

Boxed Version (yes/no)

(Tab Widget 3)

Contact me

Name

Email *

Message *

(Tab Widget 5) Popular Posts

Saturday, October 1, 2016

Tagged under:

Gặp gỡ - Ngẩn ngơ và những câu chuyện nhỏ nhỏ

Có những chuyện xảy ra trên đời mà dám chắc bạn chưa từng nghĩ mình sẽ trải qua, hay việc gặp gỡ một người sẽ mang đến cho bạn những điều mà bạn không hề nghĩ đến chẳng hạn.

Em lại mời bạn mở nhạc nhé <3

Câu chuyện bắt đầu với hai con người gần như trái ngược nhau về mọi mặt, mà theo ai đó bảo thì cuộc gặp gỡ giữa hai thỏi nam châm trái dấu sẽ vô tình tạo nên sức hút kỳ lạ.
Điều này đã được kiểm chứng chưa hả? Không biết nữa, nhưng có vô số câu chuyện thú vị từ những con người tưởng chừng như chả thuộc về nhau gì cả.

Chẳng nhớ ai là người bắt đầu cuộc trò chuyện trước, chỉ biết bạn từ một người ít nói bỗng nói nhiều đến lạ, còn mình từ một con bé rất ngại tiếp xúc và nói chuyện với con trai lại ngày ngày chờ đợi tin nhắn của ai kia. Đôi lúc mình hỏi bạn những câu hỏi ngay cả chính mình cũng không ngờ tới được mình sẽ hỏi, bạn vẫn tận tình trả lời.


Dù cho đôi lúc mình ngẩn ngơ vì không hiểu ý bạn là gì, để bạn cười vào mặt không ít lần cũng là vì đứng trước bạn mình ngờ nghệch tới lạ. Chỉ biết lấy hết balo rồi áo khoác để che khuôn mặt đang rối hết cả lên.

"Mình đơn giản lắm" - À, kỳ thực thì bạn không đơn giản chút nào cả
Nếu chưa có ai công nhận điều đó, thì mình "hân hạnh" trở thành người đầu tiên, bởi có ai nói đoán tâm ý người ta là dễ dàng được. Trước mặt người khác, bạn chả bao giờ đả động đến mình dù chỉ một lần làm mình nhiều lần khó hiểu chết được vì bạn cứ đưa mình kẹo rồi cả nước mình thích, tự hỏi từ khi nào bạn lại biết? Nhưng mở miệng cám ơn thì lại xua tay bảo bạn mua cho tất cả mọi người. Rồi lại còn nói mấy câu kiểu như: "Tuần này có đang bận gì không, bạn đi với mình nha?", mà lần nào cũng có thêm mấy em nước lạnh chờ sẵn cả.

Hôm rồi trời mưa to, nghĩ nghĩ một hồi thế nào lại chủ động nhắn cho bạn bảo rằng trời mưa to ghê nhỉ, nếu đưa tay ra chắc cũng mát lắm đó, rồi cũng y như dự đoán, bạn chỉ "seen" nhẹ tin nhắn, cứ vậy buổi chiều thứ Bảy chỉ nằm trong phòng vẽ vời linh tinh, tự nhủ thầm lần này chỉ quyết tâm làm gió thổi ngang qua thôi, tại thổi mãi mà lá không chịu rơi đó chớ.


"Tại sao mày không thử nhờ hắn giúp mày thứ gì đó?"
Hừm, đến cả mẹ của mình còn la oai oái vì chuyện này, đến cả chuyện trật xích xe đạp, hay dắt xe ra khỏi bãi giữ xe chật chội mình còn quyết tâm tự xử cho bằng được mặc cho mẹ mình bảo sao không nhờ anh A dắt giùm cho con. Vậy đó, dần dần mình độc lập hơn và hẳn nhiên manly hơn nên dù có khó mình quyết không hé răng nhờ vả người ta trừ phi đó là chuyện mình đã thử rất nhiều cách mà không giải quyết được. 

"Vậy mày tính thế nào?"
Tính sao hở, không tính nữa chứ gì, chỉ cần nhìn bạn là có đủ năng lượng làm việc suốt ngày đó rồi, ví dụ như hôm nào cần nạp pin sẽ xem tấm hình nào của bạn trông ngố nhất chẳng hạn. Nhưng hôm nay thì không như vậy, ôm theo cả lap cả cuốn sách đọc dở tới quán cafe bạn với mình từng đi lần trước, ngồi tần ngần cơ mà vui lạ, cứ nhớ cách bạn nói chuyện với mình kiểu không tập trung, kiểu lạ.


Đúng là không nói trước được điều gì ._.
Đang lúc đánh máy thì anh phục vụ đến đưa cho miếng giẩy nhỏ, cũng không hiểu mới mở ra xem như nào, đọc xong thì có thêm một bạn đầu đinh ngồi kế, tay lắc lắc ly cafe đen đá mà mình thề chỉ muốn đá vào chân hắn một cái.

Này, trời đẹp không đi chơi mà đem theo mớ kia đến đây đó hả
Bạn đang thách thức mình đó phải không
Giờ thì dọn đồ đi, mình chở bạn đi

P/s: Con trai đúng là kiểu người khó hiểu nhất trên đời !