"Chắc chắn em sẽ thích một người con trai miền Bắc" - vâng, em đã từng khẳng định chắc chắn như vậy vào thời điểm cách đây 6 năm, để rồi nhận cái cốc đầu nhẹ từ cô bạn thân "Điên à !!!"
Nhớ lại lý do em nói câu đó, à thực ra thì có một thời cực kỳ cực kỳ "nghiện" giọng nói của các bạn nam ở đó, nó trầm, ấm lắm.
Lần đầu tiên nói chuyện với một bạn, bạn cất tiếng một cậu, hai tớ làm em lóng ngóng không biết trả lời sao cho phải, ấp úng không nói được vì nghĩ bạn sẽ không hiểu được, đành nói gì cũng ừ, à.
- Này, cậu không cần phải ngại đâu
- Hơ
- Tớ thích nghe giọng con gái Huế lắm
- Ơ tớ không phải người Huế (Lúc đó thì không nhận ra giọng mình thật)
- Vậy không phải con gái Huế thì vẫn là con gái miền Trung, đúng không?
Bạn thấy không, đúng là kiểu gì cũng nói được, kiểu gì cũng ứng biến được.
- Có phải tất cả con trai miền Bắc đều ứng biến nhanh như bạn, đúng không?
- Không đâu, nhưng mà tớ là con trai Hà Nội - nhớ đấy con gái miền Trung
Bạn định hỏi em rằng bạn ấy có đẹp trai không hở? Nói sao ta, chỉ biết rằng bạn ấy dễ thương...ưm... dễ thương kiểu Hà Nội, hì.
- Nay đổi sang tóc xoăn lọn luôn rồi hở?
- Tại ai đó bảo thích con trai tóc xoăn - kèm theo một nụ cười kiểu Hà Nội tiếp
- Ơ...
Nguồn hình ảnh
Instagram