All belongs to Mun. Powered by Blogger.

Blog Archive

(Tab Widget 4)

Widget Recent Post No.

Widget Random Post No.

Widget Recent Comment No.

PageNavi Results No.

IMG Scroll Animation (yes/no)

Boxed Version (yes/no)

(Tab Widget 3)

Contact me

Name

Email *

Message *

(Tab Widget 5) Popular Posts

Friday, March 18, 2016

Tagged under: , ,

Về ăn cơm nhà

Hôm trước, thầy cho lớp em ba đề Writing IELTS, chỉ nhớ hai trong số đó là 'Những kỉ niệm thời thơ ấu mà bạn nhớ nhất' và 'Những người dành thời gian ăn bữa cơm gia đình cùng nhau sẽ sống với nhau hạnh phúc dài lâu', cắn bút suy nghĩ một hồi, em chọn đề còn nhớ thứ hai.
Canh mẹ nấu

Nào Lozi, nào Foody ra đời, việc tìm đến những quán cafe đẹp, hàng ăn mới mở không còn khó khăn như hồi xưa nữa...Tan học nào bánh tráng trộn, bánh tráng cuốn, xoài lắc, phá lấu,... hấp dẫn đang chờ, bạn bè rủ nhau hội hè tán dóc đủ thứ trên đời, uống sinh tố, tán gẫu dăm chục phút đến lúc về đến nhà trời cũng tối, chỉ vội thay đồ, tắm rửa rồi học bài, rồi lại lướt web; có khi mệt quá thì ngủ một mạch, đến sáng chỉ kịp huơ vội sách vở lên trường rồi ăn đại gì đó, có lúc để cái bụng rỗng chờ đến giờ ra chơi...

Nếu bạn là con gái mẹ em, hẳn mẹ sẽ lo lắm, nhất là với đứa siêu cứng đầu mỗi lúc ăn như em
- Mẹ đã nói là đừng ăn đồ chua lúc đói rồi mà, chuối, xoài, bưởi chi cũng ăn rồi đau ráng chịu nghe
- Hì hì, con gái mẹ khỏe lắm, mẹ đừng lo

Y như rằng cỡ một tuần sau chỉ có nước ôm bụng tới cạnh mẹ xin mẹ chỉ mua thuốc giảm đau như nào, như nào thì nhanh khỏi
- Mẹ ơi rõ ràng là con không ăn bậy mà
- Tại ăn nhiều lần trước nên tích tụ hết vô một lần đó, mẹ dặn rồi, toàn ăn vặt không, không tốt một chút mô hết
- Nhưng mà...ngon mà mẹ hi
Mẹ cười,
- Lớn rồi, tự lo đi nghe
Mẹ nói vậy, mà sáng ra lại thấy gói sữa dạ dày, thêm vài viên thuốc bé tí ngay trên bàn
- Ăn no rồi còn uống thuốc, phải khỏe mới học được chơ, lỡ mẹ không có ở đây cũng biết mua chi mà uống, đừng có cố, không chịu uống rồi lại nặng thêm, nghe không?

Ưm, bạn thấy câu chuyện nhỏ trên không liên quan đến chủ đề mà em đang nói tới hở? Thật ra là...có đó. Em kể bạn nghe, những lần đi họp hành về muộn, vào bếp uống nước, để ý thấy mâm cơm lúc nào cũng chừa lại vài món, mẹ bảo 'Biết con thích nên mẹ để lại, tối ăn không nổi thì cất đi, sáng lại có đồ mà ăn đi học'

Thực tế là suốt 20 năm qua, rất hiếm khi em ăn sáng ở bên ngoài, tất cả đều là đồ ăn mẹ nấu, hoặc ba nấu có khi là em xuống bếp làm cho em và cả nhà cùng ăn; đương nhiên là lúc nhắc đến sẽ không thể nào hấp dẫn bằng xôi đậu xanh dừa, hay bất cứ thứ quà ăn sáng nào, nhưng hẳn nó có một thứ quan trọng lắm mà đến giờ em vẫn muốn ở nhà ăn sáng hơn bất kỳ nơi đâu.

Cơm nhà
Không thích ăn cơm một mình

Không thích không phải không thể ăn một mình, những lúc ăn một mình thậm chí ăn còn rất nhanh, mà chỉ cảm giác là sẽ vui hơn nếu ăn cùng ai đó, trò chuyện với nhau trong lúc ăn, hỏi thăm nhau, kể cho nhau nghe chuyện trong ngày hôm đó. Mà, tự dưng lại thân với nhau nhiều hơn lúc thường.

Ba em có lần bảo với cả nhà,
"Cá ngon không chỉ vì cá tươi, không chỉ vì cá được kho ngon; bữa cơm ngon không phải vì đồ ăn ngon mà vì đông người nó mới ngon". 

Cơm mẹ nấu ngon lắm

Bận rộn với học hành, có khi với bạn là chuyện đi làm nữa, bạn chỉ muốn đi đâu đó ăn tối rồi nhanh chóng về hoàn thành công việc, có khi lại chẳng buồn ăn nữa...
Bạn biết không, những lúc như vậy, em chọn cách gấp laptop, về nhà sớm hơn, xuống bếp phụ mẹ nấu ăn rồi đợi anh chị đi làm về cùng nhau ăn bữa cơm gia đình. 

- Này, ở lại ăn luôn rồi làm tiếp
- À...ở nhà đang đợi cơm rồi

Ngắm những khuôn mặt thân quen bên mâm cơm - không cần sơn hào hải vị nhà hàng mà đã thấy hạnh phúc lắm...
À...và bạn biết không, đừng quên thêm chút phép màu cho bữa cơm ấy bằng cách gửi lời khen tặng cho đầu bếp chính nha
- Mẹ ơi, cơm mẹ nấu là nhất 

Về ăn cơm